Mỗi ngày trôi qua có hàng trăm những thứ thú vị vụt mất mà ta không biết đến. Những điều thú vị đó được ghi lại như những câu chuyện mang lại cho chúng ta nhiều điều ý nghĩa, vui, buồn đều có đủ. Nếu bạn đang mắc kẹt trong vòng luẩn quẩn của cuộc sống nhàm chán thì hôm nay topvui sẽ tổng hợp câu chuyện hay về Bác Hồ mới nhất cho bạn nhé.
Bài học về giản dị và tiết kiệm
Bà Nguyễn Thị Liên, nguyên cán bộ Văn phòng Phủ Chủ tịch, kể lại rằng: Khi làm việc ở văn phòng Bác, đôi lúc bà còn phụ trách việc khâu, vá quần áo, chăn, màn, áo gối cho Bác. Công việc này giúp bà có điều kiện được gần Bác và học tập được rất nhiều.
Áo Bác rách, có khi vá đi vá lại, Bác mới cho thay. Chiếc áo gối màu xanh hoà bình của Bác, được ông Cần (người chiều lòng Bác) đưa bà vá đi vá lại. Cầm chiếc áo gối của Bác, bà rưng rưng nước mắt, bà nói với ông Cần thay áo gối khác cho Bác sử dụng tuy nhiên Bác chưa thừa nhận. Người vẫn sử dụng chiếc áo gối vá.
Những năm tháng giúp việc ở văn phòng Bác bà đã có những kỷ niệm không nhất thiết bỏ xót.
Bà còn kể rằng:
Ở Việt Bắc, có một buổi Bác đi công tác về muộn, về qua văn phòng, Bác nghỉ lại một lát vì mệt. Đồng chí Hoàng Hữu Kháng, bảo vệ của Bác nói với bà:
– Bác mệt không ăn được cơm. Cô nấu cho Bác bát cháo.
Bác đang nằm nghỉ nghe thấy thế liền bảo bà:
– Cô nấu cháo cho Bác bằng cơm nguội ấy, vừa chóng chín, vừa tiết kiệm được gạo, khỏi bỏ phí cơm thừa.
Câu chuyện bà kể khiến chúng tôi xúc động và thương Bác quá chừng. Bác thật giản dị và tiết kiệm, chắt chiu như người cha lo cho một gia đình lớn, như cảnh nhà đông con mà còn túng thiếu. Chiếc áo gối vá, bát cháo nấu bằng cơm nguội của vị Chủ tịch nước có ảnh hưởng lớn đến suy xét của mỗi con người nhất là ngày nay, Đảng và Nhà nước ta hành động cuộc vận động “Học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức và cách điệu Hồ Chí Minh”.
XEM THÊM Tổng hợp chuyện vui trong cuộc sống hay nhất cho bạn 2020
Chiếc áo ấm
Một đêm mùa đông năm 1951, gió bấc tràn về mang theo những hạt mưa lâm thâm giúp cho khí trời càng thêm lạnh giá. Thung lũng bản Ty co mình lại trong yên giấc, trừ một ngôi nhà sàn nhỏ còn phát ra ánh sáng. Ở đây, Bác vẫn thức, vẫn làm việc khuya như bao đêm bình thường khác. Bỗng cánh cửa nhà sàn hé mở, bóng Bác hiện ra. Bác bước xuống cầu thang, đi thẳng về phía gốc cây, chỗ tôi đang đứng gác.
– Chú làm nhiệm vụ ở đây có phải không?
– Thưa Bác, vâng ạ!
– Chú không có áo mưa?
Tôi ngập ngừng nhưng mạnh dạn đáp:
– Dạ thưa Bác, cháu không có ạ!
Bác nhìn tôi từ khi bắt đầu đến chân ái ngại:
– Gác đêm, có áo mưa, không ướt, đỡ lạnh hơn…
Sau đấy, Bác từ từ đi vào nhà, dáng suy xét…
Một tuần sau, anh Bảy cùng mấy người nữa đem đến cho chúng tôi 12 chiếc áo dạ dài chiến lợi phẩm. Anh nói:
– Bác bảo phải cố gắng tìm áo mưa cho anh em. Hôm nay có mấy chiếc áo này, chúng tôi đem tới cho các đồng chí. Được một chiếc áo như thế này là một điều quý, tuy nhiên đối với chúng tôi còn quý giá và hạnh phúc hơn khi Bác trực tiếp chăm lo, săn sóc với cả tấm lòng yêu thương của một người cha.
Sáng hôm sau, tôi mặc chiếc áo mới nhận được đến gác nơi Bác thực hiện công việc. Thấy tôi, Bác cười và khen:
– Hôm nay chú có áo mới rồi.
– Dạ thưa Bác, đây là áo anh Bảy đem đến cho tiểu đội chúng cháu mỗi người một chiếc ạ.
Nghe tôi thưa lại, Bác cực kì vui. Bác ân cần dặn dò thêm:
– Trời lạnh, chú cần giữ gìn sức khỏe và cố gắng làm tốt công tác.
Dặn dò xong, Bác trở lại ngôi nhà sàn để làm việc. Lòng tôi xiết bao xúc động. Bác đã dành áo ấm cho chúng tôi trong lúc Bác chỉ mặc một chiếc áo bông mỏng đã cũ. Đáng lẽ chúng tôi phải chăm lo cho Bác nhiều hơn, còn Bác, Bác lại lo nghĩ đến chúng tôi nhiều quá.
Từ đấy, chúng tôi cũng trân trọng giữ gìn chiếc áo Bác cho như giữ lấy hơi ấm của Bác. Hơi ấm ấy đã truyền thêm cho chúng tôi sức mạnh trong mỗi chặng đường công tác.
Sự phân công
– Các cô, các chú không ít người có đồng hồ ở đây chứ?
– Thưa bác, có ạ!
– Các cô, các chú có thấy trên mặt đồng hồ kim giây chạy nhúc nhích suốt ngày đêm, kim hút di chuyển hơi chậm, kim giờ thì rề rề một chỗ, chữ số nằm yên, cái máy nằm trong vỏ đồng hồ, có đúng thế không.
– Dạ, đúng ạ!
– Đấy là sự phân công của hệ thống cái đồng hồ. Nếu như giả sử các bộ phận ấy xin thay đổi, cái kim giây nói: “Tôi chạy thế này mệt quá, cho tôi chạy chậm lại hoặc nghỉ ít lâu”. Mặt số kêu lên: “Đứng mãi một chỗ chán quá, cho tôi chạy như kim giây”. Hệ thống lại nói: “ Tôi làm nhiều việc mà chả ai biết tới, cho tôi làm mặt số”. Các cô, các chú thử nghĩ coi, nếu ta để các bộ phận đồng hồ làm theo ý muốn riêng của mình thì sẽ thế nào?
Cả lớp vang lên tiếng cười. Có đồng chí nói:
– Thưa Bác, như vậy không để lại là đồng hồ nữa ạ!
– Trong công tác cách mạng cũng giống như vậy, tùy theo trình độ và yêu cầu mà Đảng và nhân dân giao nhiệm vụ làm chủ tịch nước, đồng chí cảnh vệ lo công tác bảo vệ, đồng chí cấp dưỡng lo nấu ăn, đồng chí văn thư lo việc giấy tờ, mỗi người một việc, như vậy hợp lại mới thành công chung. Đấy là sự phân công của tổ chức.
Qua mẫu chuyện trên con người rút ra được bài học kinh nghiệm cho bản thân mọi người. Mỗi bạn trong chúng ta, mỗi cá nhân có một điểm tốt nhất riêng của bản thân mọi người, trình độ chuyên ngành không giống nhau. Có thể khi được phân công bất kỳ một công việc nào, ở bất kỳ một vị trí nào, dù là việc lớn hay việc nhỏ chúng ta cần phải làm tốt công việc của mình, đừng nên đố kỵ, so sánh. Để tạo được thành công chung cho tập thể chúng ta cần phải đoàn kết, đồng lòng, cùng hỗ trợ, giúp đỡ lẫn nhau để thành thành tốt công tác của chính mình nói riêng và tập thể nói chung.
XEM THÊM Tổng hợp truyện cười dân gian mới nhất cho bạn
Lộc Nguyên – Tổng hợp (Tham khảo: voh, toplist, bvtrungvuong)